Chân tần vào cung chưa đến hai tháng đã có mang, nhanh như vậy khiến rất nhiều người đều có chút trở tay không kịp, hoàng đế tự nhiên cao hứng nhất, vài năm này, trong cung chưa từng có hoàng tử công chúa sinh ra, lúc này hoàng đế cũng không còn để ý quá nhiều lễ nghi, lập tức ban cho Chân tần một số trân bảo cùng thuốc bổ quý hiếm.
So với hoàng đế vui sướng, tươi cười của Thái hậu liền phai nhạt một ít, vừa có thêm một tôn nhi, nàng đương nhiên vui vẻ, nhưng duy nhất không vừa lòng chính là đứa bé này lại ở trong bụng nữ nhân Chân gia.
Thái hậu nở nụ cười: “Chân tần tuổi trẻ thân mình lại tốt, quả nhiên là người có phúc khí, ban thưởng Chân tần một đôi ngọc như ý.” Lão thái hậu gọi Chân Tư đến, kéo tay nàng nhìn nhìn, cười nói: “Chân tần còn trẻ, vả lại là lần đầu mang thai, cẩn phải tự mình cẩn thận.”
Chân Tư cũng vừa biết rằng chính mình mang thai, trong lòng vừa mừng vừa sợ, gật đầu cười nói: “Thần thiếp biết, thần thiếp sẽ cẩn thận mọi việc, không dám để thái hậu lo lắng.”
Thái hậu vừa lòng gật đầu, quay sang nói với Lệ phi: “Thân mình Chân tần, nhớ rõ nói với mẫu thân ngươi, để nàng thường xuyên tiến cung bầu bạn.”
Lệ phi cơ hồ nghiến răng, miễn cưỡng nở nụ cười, gật đầu: “Là, việc vui lớn như vậy, người nhà thần thiếp biết được sẽ rất vui sướng….”
Chử Thiệu Lăng nhìn sắc mặt Lệ phi, cười khẽ, gắp một khối điểm tâm ăn.sau tiệc tối, hoàng đế đi Vĩnh Phức cung, Thục phi Lệ phi trước tiên cùng Thái hậu trở về tẩm cung, sau khi đi ra Từ An điện, Thục phi cười mỉm chúc mừng Lệ phi một phen: “Nhà mẹ đẻ muội muội thật là có phúc khí, muội muội dựng dục hoàng tử không tính, hiện giờ Chân tần cũng có mang, có lẽ Chân phủ hiện giờ cũng vạn phần vui mừng đâu.”
Lệ phi từ khi biết tin ở tiệc tối, chống được đến giờ đã là cực hạn, không còn bao nhiêu công phu cùng Thục phi đấu võ mồm, chỉ lạnh lùng nói: “Đương nhien vui mừng, tỷ tỷ nhiệt tình như vậy, chờ ngày nào mãu gia ta tiến cung sẽ thỉnh tỷ tỷ đến Lân Chỉ cung gặp chỉ một phen.”
Lệ phi đè nặng lửa giận trở lại tẩm cung, cũng không tháo trang sức thay đổi trang phục, đã bộc phát. Lại ma ma bên người Lệ phi đến gần khuyên nhủ: “Nương nương, sớm đi nghỉ tạm đi, ngày mai lại đưa một ít hạ lễ đến Vĩnh Phúc cung, không tránh khỏi còn rất nhiều việc bận rộn cho bên kia đâu.”
Lời nói của Lại ma ma giống như dao nhỏ đâm vào tâm Lệ phi, Lệ phi cắn răng, thấp giọng nói: “Tư nha đầu tự có thân mình, làm sao bổn cung lại phải thu xếp bận việc….”
Lại ma ma biết Lệ phi khổ sở trong long, chỉ phải ôn nhu khuyên giải an ủi: “Nương nương cứ cho là vì cháu ruột của mình đi, Chân tần nương nương cũng họ Chân, đều là vinh quang của Chân phủ chúng ta đâu, nương nương lại bao dung một chút….”
“Bao dung cái gì?! Bổn cung lại còn muốn tha thứ như thế nào?!” Lệ phi làm sao cũng không không chế được, vung tay áo đem gương đồng ném đi, ngoan giọng nói, “Chính vì vinh quanh này của Chân gia, bổn cung xuất lực nhiều như vậy! Đến cuối cùng ngược lại đưa Chân Tư đến trên giường hoàng thượng, hiện tại lại hoài thai hoàng tự, bổn cung còn chưa đủ bao dung sao? Còn chưa đủ sao?!”
Lại ma ma không nghĩ đến Lệ phi lại giận dữ như vậy, chỉ đành không ngừng an ủi: “Nương nương khổ sở trong lòng nô tỳ biết, nương nương có thể nhẫn nhịn đến hôm nay đã không dễ dàng, nương nương….”
Lệ phi nhìn căn phòng hỗn độn, ngã ngồi trên tháp, thấp giọng nguyền rủa: “Lúc trước, như thế nào lại đi sai một nước cờ, không đem nàng đưa đến cho độc xà Chử Thiệu Lăng kia đâu, đều do bổn cung không đủ nhẫn tâm….”
Lại ma ma thấy Lệ phi càng nói càng không đúng, vội vàng cho cung nhân lui xuống, chính mình cùng vài cung nữ tâm phúc hầu hạ Lệ phi rửa mặt chải đầu.
Sáng sớm hôm sau Vệ Kích trở về cung, không giống với thường ngày, lần này Vệ Kích trở về Bích Đào uyển còn chưa kịp đổi bài tử đã vội vã đi tìm Chử Thiệu Lăng.
Vương Mộ Hàn tự mình đem Vệ Kích đưa đi, cười cười: “Vệ đại nhân ở nhàmột ngày tốt sao?”
“Rất tốt, hôm qua còn làm phiền Vương công công đưa ta trở về.” Vệ Kích quy củ vấn an Vương Mộ Hàn, hiện giờ chức vị của Vương Mộ Hàn cũng không cao hơn hắn, nhưng đối với những lão nhân hầu hạ bên người Chử Thiệu Lăng, hắn vẫn thực cung kính, trong lòng Vệ Kích có việc, trực tiếp hỏi, “Vương gia đâu?”
Vương Mộ Hàn mỉm cười: “Đi tiền điện nghe báo cáo cùng giải quyết sự tình đâu, hiện giờ Tứ hoàng tử trở lại, thuế má phía Nam cũng có cái đưa qua cho Hộ bộ, nghe chừng rất vội vàng, ngau cả ngọ thiện cũng chưa chắc có thể trở về cung ăn, lúc Vương gia đi còn dặn dò, nếu Vệ đại nhân trở lại cứ trước đi nghỉ ngơi là được, bên cạnh Vương gia có người, Vệ đại nhân không cần qua.”
Vệ Kích nghe thế cũng biết không có cách, gật đầu nói: “Tạ công công chiếu cố, ta… rồi sẽ nói sau.”
Vương Mộ Hàn gật đầu rời đi.
Vệ Kích cầm đồ đạc của mình trở lại trong tẩm điện, nhìn túi ôm trong lòng lại lo sợ bất an.
Hôm qua Trung Thu, người hầu cận bên cạnh Vệ Minh cũng trở về nhà một chuyến, thay Vệ Minh thỉnh an Vệ lão thái thái, đưa quà cho vài người trong nhà, ngoài ra còn một túi cho Vệ Chiến.
Khi gia nô đưa túi đến cho Vệ Chiến, Vệ Kích vừa lúc đang trong phòng Vệ Chiến đâu, Vệ Chiến cũng không lảng tránh hắn, trực tiếp mở túi ra, bên trong bất quá là vài bộ quần áo cũ, Vệ Chiến cầm lên xiêm y, một phong thư thật dày từ bên trong rớt ra, Vệ Kích nhặt lên vừa thấy, không khỏi hoảng sợ.
Trong phong thư là một chồng ngân phiếu, Vệ Kích nhìn lướt qua, cư nhiên lại có hơn hai vạn hai!
Bên trong còn có một phong thư ngắn, là Vệ Minh cao thấp chuẩn bị, dặn dò Vệ Chiến lấy cầu tấn chức.
Vệ Minh ở nơi xa, tin tức không linh thông bằng trong kinh thành, còn không biết chuyện Vệ Chiến đã làm phò mã, Vệ Chiến Vệ Kích hai huynh đệ nhìn một xáp ngân phiếu này trong lòng không khỏi suy nghĩ, từ lúc Vệ Minh đi Nhâm Thượng, riêng bạc đưa về nhà đã có bao nhiêu?
Lại qua tay hai người đưa bạc đến hiếu kính Chử Thiệu Lăng, chỉ là bao nhiêu đó đã khiến Vệ Chiến kinh hãi, hiện tại nhìn lại, không chừng không chỉ là con số này a!
Nguyên bản Vá» Minh liên tiếp gá»i bạc vá» Äã khiến Vá» Chiến thá»±c bất an, hiá»n giá» lại thêm nà y Äó, ngay cả Vá» KÃch cÅ©ng nhìn ra chuyá»n.
TÃnh tình Vá» Minh hai huynh Äá» vẫn biết Ãt nhiá»u, Vá» Chiến nghÄ© qua lấy ngân phiếu khác tìm phong thÆ° bá» và o, lại bá» thêm má»t Ãt từ ngân phiếu Chá» Thiá»u LÄng cấp, Vá» Chiến Äem toà n bá» giao cho Vá» KÃch, khiến hắn cần phải là m cho Chá» Thiá»u LÄng nháºn lấy.
Vá» Minh Äi Nhâm Thượng má»i có ná»a nÄm liá»n tham nà y Äó, Vá» Chiến cùng Vá» KÃch Äá»u có chút luá»ng cuá»ng.
Hiá»n giá» biá»n pháp duy nhất là Äem bạc hiếu kÃnh cho Chá» Thiá»u LÄng, cấp trên của Vá» Minh là thủ hạ Chá» Thiá»u LÄng, trÆ°á»c tiên cùng Chá» Thiá»u LÄng nói nói má»t chút, nếu ngà y sau xảy ra chuyá»n, van cầu Chá» Thiá»u LÄng không chừng có thá» giúp Vá» Minh giữ lại má»t cái mạng.
Vá» KÃch Äem vá»n riêng Chá» Thiá»u LÄng cho toà n bá» lấy ra, hai huynh Äá» tá»ng cá»ng có nÄm vạn hai, toà n bá» Äá» Vá» KÃch mang và o cung.
Vá» KÃch cầm má»t bao bạc phá»ng tay không biết là m nhÆ° thế nà o cho phải, trong lòng lại lo lắng phụ thân vá» sau gặp chuyá»n không may, lại Äá»i vá»i sá»± trá»ng dụng của Chá» Thiá»u LÄng cảm thấy há» thẹn, trong nhà mình xảy ra loại sá»± tình nà y lại là m Chá» Thiá»u LÄng khó xá», Vá» KÃch sá»t ruá»t không bình tÄ©nh Äược, cá» tình hôm Äó Chá» Thiá»u LÄng lại thá»±c báºn rá»n, ngá» thiá»n Äã không trá» vá», ngay cả bữa tá»i cÅ©ng không thấy thân ảnh hắn, thẳng Äến giá» Tuất Äã Äiá»m Äoà n ngÆ°á»i Chá» Thiá»u LÄng má»i trá» vá».
Hôm nay Chá» Thiá»u LÄng Äã Äem viá»c á» Há» bá» thanh lý Äại khái, trong lòng rất thÆ° thả, thấy Vá» KÃch an an á»n á»n trá» lại sắc mặt cà ng tá»t, cÆ°á»i khẽ: âTa vá» trá» , Äã Än chÆ°a?â
Trong lòng Vá» KÃch có viá»c, ngá» thiá»n vãn thiá»n Äá»u chÆ°a Än bao nhiêu, thấy Chá» Thiá»u LÄng há»i cÅ©ng chá» lung tung gáºt Äầu, do dá»± má»t lát má»i nói: âÄiá»n hạ, thần có chuyá»n quan trá»ngâ¦.â
Chá» Thiá»u LÄng cảm thấy buá»n cÆ°á»i, Vá» KÃch có âchuyá»n quan trá»ngâ Äâu, Chá» Thiá»u LÄng Äá» ngÆ°á»i xung quanh lui ra, chÃnh mình lôi kéo Vá» KÃch và o trong tẩm thất, cÆ°á»i khẽ: âCó chuyá»n gì, hôn sá»± của ca ca ngÆ°Æ¡i sao?â
Vá» KÃch lắc Äầu, còn chÆ°a nói gì gÆ°Æ¡ng mặt Äã quẫn bách Äến Äá» lên, do dá»± má»t lúc lâu, quỳ xuá»ng nói: âThần thay gia phụ Äến Äiá»n hạ thá»nh tá»i, gia phụ, hắnâ¦.â
Chá» Thiá»u LÄng báºt cÆ°á»i: âLà m sao váºy, Äứng lên, chuyá»n gì mà lại nhÆ° thế, cháºm rãi nói cho taâ¦.â
Vá» KÃch Äem bạc Äã chuẩn bá» tá»t ÄÆ°a cho Chá» Thiá»u LÄng, Äem suy nghÄ© má»t ngà y Äá»u nói vá»i hắn, cuá»i cùng Äá» há»c mắt, giá»ng nói khà n khan: âGia phụ cô phụ tâm trá»ng dụng của Äiá»n hạ, còn thá»nh Äiá»n hạ⦠thu há»i chức quan của gia phụ, Äá» hắn hảo hảo an dưỡng tuá»i già .â
Vá» Minh có thá» bình an á» trong nhà , Vá» KÃch cùng Vá» Chiến Äã rất thoả mãn.
Chá» Thiá»u LÄng nhìn bá» dáng lo sợ bất an của Vá» KÃch cÆ°á»i khẽ, Äem ngÆ°á»i ôm và o trong ngá»±c, nhẹ giá»ng dá» dà nh: âTháºt Äem VÆ°Æ¡ng gia ngÆ°Æ¡i trá» thà nh ngÆ°á»i mù? Phụ thân ngÆ°Æ¡i á» Nhâm Thượng là m cái gì, ta sẽ không biết sao?â
Vá» KÃch sá»ng sá»t, Chá» Thiá»u LÄng Äã biết cả sao?
Chá» Thiá»u LÄng ôm lấy Vá» KÃch, á» mi tâm hắn hôn hôn, nói: âTrong lòng ta Äá»u có tÃnh toán, tuần phủ phÃa trên phụ thân ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i của ta, nà y Äó ta Äã sá»m biết, những cái gì thiếu hụt thiếu hụt Äã sá»m Äiá»n Äủ, là m sao còn chá» Äến hai huynh Äá» các ngÆ°Æ¡i ÄÆ°a Äến?â
Vá» KÃch nghẹn há»ng: âVÆ°Æ¡ng gia, vẫn luôn giúp Äỡ gia phụ che giấu?â
Chá» Thiá»u LÄng chá» cÆ°á»i không nói, ánh mắt Vá» KÃch Äá» há»ng, nÆ°á»c mắt láºp tức Äi ra.
âKhóc cái gì⦠cà ng lá»n cà ng không có tiá»n Äá».â Chá» Thiá»u LÄng ôm Vá» KÃch và o trong ngá»±c, không Äà nh lòng nhìn Vá» KÃch cảm kÃch mà xấu há», ai cÅ©ng không biết, Vá» Minh có thá» bá»n phÃa vÆ¡ vét của cải, sau lÆ°ng Chá» Thiá»u LÄng Äã trợ lá»±c má»t phen.
Vá» KÃch cùng Vá» Chiến vẫn còn rất trẻ, không hiá»u miêu ná» trên quan trÆ°á»ng, dá»±a và o má»t cái phủ trá» nho nhá» nhÆ° Vá» Minh, nếu Äá»u có thá» tham nà y Äó nhÆ° váºy, thiên hạ nà y có lẽ Äã sá»m bá» tham quan ép khô.
Bắt Äầu từ khi Vá» Minh Äi Äến Nhâm Thượng, thủ hạ Chá» Thiá»u LÄng Äã cháºm rãi, dẫn Vá» Minh và o cái bẫy mà hắn Äã thiết kế từ trÆ°á»c, hiá»n giá» Vá» KÃch kinh há»n táng Äảm nhìn tham ngân, bất quá là má»t Ãt tà i sản riêng của Chá» Thiá»u LÄng thôi.
Lúc trÆ°á»c chuyá»n xảy ra Äã khiến Chá» Thiá»u LÄng Äá» phòng Äiá»m nà y của Vá» Minh, thay vì Äá» cho Vá» Minh á» Nhâm Thượng bá»n phÃa vÆ¡ vét tà i sản phá huá»· Äại sá»± lại là m phiá»n hà Vá» KÃch, không bằng Chá» Thiá»u LÄng chÃnh mình thiết má»t cái cục, là m ra biá»u hiá»n giả dá»i cho Vá» Minh tiến và o Äi, mặc hắn tÆ°á»ng tham là m sao thì tham.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên trong Äó còn có mục ÄÃch Chá» Thiá»u LÄng giấu diếm không nói ra, nhÆ° váºy không chá» bảo toà n Vá» Minh, cÅ©ng khiến cho Vá» Chiến cùng Vá» KÃch cà ng má»t má»±c khÄng khÄng vá»i mình không phải sao, dù sao hiá»n tại nắm quyá»n sinh sát lão tá» nhà ngÆ°á»i ta trong lòng bà n tay Äâu.
Có thá» là m cho Vá» KÃch cảm kÃch lại xấu há» nhÆ° váºy, cảm giác cÅ©ng không tá» lắm, bất quá nhìn hắn bá» doạ thà nh nhÆ° váºy, Chá» Thiá»u LÄng vẫn cảm thấy Äau lòng.
Chá» Thiá»u LÄng lấy qua khÄn lụa vá»i lau mặt cho Vá» KÃch, nhá»n không Äược trêu Äùa: âNga, ngÆ°á»i lá»n bao nhiêu mà còn yêu khóc, hoặc là theo ta là m nÅ©ng Äâu? Ãn?â
Vá» KÃch Äá» mặt,, lắc lắc Äầu, hai ngà y nà y trong lòng hắn chuyá»n chuyá»n rất nhiá»u, hiá»n giá» biết Äược Chá» Thiá»u LÄng Äã sá»m chuẩn bá» tá»t má»i viá»c, trong lòng vừa cảm kÃch vừa khó chá»u, nhá»n không Äược ôm sát và o Chá» Thiá»u LÄng, Äem mặt chôn á» hõm vai hắn, rõ rà ng không muá»n khóc, vừa lên tiếng vẫn là nghẹn ngà o: âÄiá»n hạ quá tá»t vá»i thần, thần há» thẹn trong lòng⦠Äiá»n hạâ¦.â
Chá» Thiá»u LÄng bá» má»t tiếng gá»i âÄiá»n hạâ bảy phần thẹn thùng hai phần á»· lại má»t phần uá»· khuất của Vá» KÃch là m cho tâm Äá»u má»m nhÅ©n, Chá» Thiá»u LÄng Äem âm u trong lòng Äá»u che Äi, ôn nhu an ủi Vá» KÃch, hÆ°á»ng thụ Vá» KÃch toà n bá» á»· lại.
So với hoàng đế vui sướng, tươi cười của Thái hậu liền phai nhạt một ít, vừa có thêm một tôn nhi, nàng đương nhiên vui vẻ, nhưng duy nhất không vừa lòng chính là đứa bé này lại ở trong bụng nữ nhân Chân gia.
Thái hậu nở nụ cười: “Chân tần tuổi trẻ thân mình lại tốt, quả nhiên là người có phúc khí, ban thưởng Chân tần một đôi ngọc như ý.” Lão thái hậu gọi Chân Tư đến, kéo tay nàng nhìn nhìn, cười nói: “Chân tần còn trẻ, vả lại là lần đầu mang thai, cẩn phải tự mình cẩn thận.”
Chân Tư cũng vừa biết rằng chính mình mang thai, trong lòng vừa mừng vừa sợ, gật đầu cười nói: “Thần thiếp biết, thần thiếp sẽ cẩn thận mọi việc, không dám để thái hậu lo lắng.”
Thái hậu vừa lòng gật đầu, quay sang nói với Lệ phi: “Thân mình Chân tần, nhớ rõ nói với mẫu thân ngươi, để nàng thường xuyên tiến cung bầu bạn.”
Lệ phi cơ hồ nghiến răng, miễn cưỡng nở nụ cười, gật đầu: “Là, việc vui lớn như vậy, người nhà thần thiếp biết được sẽ rất vui sướng….”
Chử Thiệu Lăng nhìn sắc mặt Lệ phi, cười khẽ, gắp một khối điểm tâm ăn.sau tiệc tối, hoàng đế đi Vĩnh Phức cung, Thục phi Lệ phi trước tiên cùng Thái hậu trở về tẩm cung, sau khi đi ra Từ An điện, Thục phi cười mỉm chúc mừng Lệ phi một phen: “Nhà mẹ đẻ muội muội thật là có phúc khí, muội muội dựng dục hoàng tử không tính, hiện giờ Chân tần cũng có mang, có lẽ Chân phủ hiện giờ cũng vạn phần vui mừng đâu.”
Lệ phi từ khi biết tin ở tiệc tối, chống được đến giờ đã là cực hạn, không còn bao nhiêu công phu cùng Thục phi đấu võ mồm, chỉ lạnh lùng nói: “Đương nhien vui mừng, tỷ tỷ nhiệt tình như vậy, chờ ngày nào mãu gia ta tiến cung sẽ thỉnh tỷ tỷ đến Lân Chỉ cung gặp chỉ một phen.”
Lệ phi đè nặng lửa giận trở lại tẩm cung, cũng không tháo trang sức thay đổi trang phục, đã bộc phát. Lại ma ma bên người Lệ phi đến gần khuyên nhủ: “Nương nương, sớm đi nghỉ tạm đi, ngày mai lại đưa một ít hạ lễ đến Vĩnh Phúc cung, không tránh khỏi còn rất nhiều việc bận rộn cho bên kia đâu.”
Lời nói của Lại ma ma giống như dao nhỏ đâm vào tâm Lệ phi, Lệ phi cắn răng, thấp giọng nói: “Tư nha đầu tự có thân mình, làm sao bổn cung lại phải thu xếp bận việc….”
Lại ma ma biết Lệ phi khổ sở trong long, chỉ phải ôn nhu khuyên giải an ủi: “Nương nương cứ cho là vì cháu ruột của mình đi, Chân tần nương nương cũng họ Chân, đều là vinh quang của Chân phủ chúng ta đâu, nương nương lại bao dung một chút….”
“Bao dung cái gì?! Bổn cung lại còn muốn tha thứ như thế nào?!” Lệ phi làm sao cũng không không chế được, vung tay áo đem gương đồng ném đi, ngoan giọng nói, “Chính vì vinh quanh này của Chân gia, bổn cung xuất lực nhiều như vậy! Đến cuối cùng ngược lại đưa Chân Tư đến trên giường hoàng thượng, hiện tại lại hoài thai hoàng tự, bổn cung còn chưa đủ bao dung sao? Còn chưa đủ sao?!”
Lại ma ma không nghĩ đến Lệ phi lại giận dữ như vậy, chỉ đành không ngừng an ủi: “Nương nương khổ sở trong lòng nô tỳ biết, nương nương có thể nhẫn nhịn đến hôm nay đã không dễ dàng, nương nương….”
Lệ phi nhìn căn phòng hỗn độn, ngã ngồi trên tháp, thấp giọng nguyền rủa: “Lúc trước, như thế nào lại đi sai một nước cờ, không đem nàng đưa đến cho độc xà Chử Thiệu Lăng kia đâu, đều do bổn cung không đủ nhẫn tâm….”
Lại ma ma thấy Lệ phi càng nói càng không đúng, vội vàng cho cung nhân lui xuống, chính mình cùng vài cung nữ tâm phúc hầu hạ Lệ phi rửa mặt chải đầu.
Sáng sớm hôm sau Vệ Kích trở về cung, không giống với thường ngày, lần này Vệ Kích trở về Bích Đào uyển còn chưa kịp đổi bài tử đã vội vã đi tìm Chử Thiệu Lăng.
Vương Mộ Hàn tự mình đem Vệ Kích đưa đi, cười cười: “Vệ đại nhân ở nhàmột ngày tốt sao?”
“Rất tốt, hôm qua còn làm phiền Vương công công đưa ta trở về.” Vệ Kích quy củ vấn an Vương Mộ Hàn, hiện giờ chức vị của Vương Mộ Hàn cũng không cao hơn hắn, nhưng đối với những lão nhân hầu hạ bên người Chử Thiệu Lăng, hắn vẫn thực cung kính, trong lòng Vệ Kích có việc, trực tiếp hỏi, “Vương gia đâu?”
Vương Mộ Hàn mỉm cười: “Đi tiền điện nghe báo cáo cùng giải quyết sự tình đâu, hiện giờ Tứ hoàng tử trở lại, thuế má phía Nam cũng có cái đưa qua cho Hộ bộ, nghe chừng rất vội vàng, ngau cả ngọ thiện cũng chưa chắc có thể trở về cung ăn, lúc Vương gia đi còn dặn dò, nếu Vệ đại nhân trở lại cứ trước đi nghỉ ngơi là được, bên cạnh Vương gia có người, Vệ đại nhân không cần qua.”
Vệ Kích nghe thế cũng biết không có cách, gật đầu nói: “Tạ công công chiếu cố, ta… rồi sẽ nói sau.”
Vương Mộ Hàn gật đầu rời đi.
Vệ Kích cầm đồ đạc của mình trở lại trong tẩm điện, nhìn túi ôm trong lòng lại lo sợ bất an.
Hôm qua Trung Thu, người hầu cận bên cạnh Vệ Minh cũng trở về nhà một chuyến, thay Vệ Minh thỉnh an Vệ lão thái thái, đưa quà cho vài người trong nhà, ngoài ra còn một túi cho Vệ Chiến.
Khi gia nô đưa túi đến cho Vệ Chiến, Vệ Kích vừa lúc đang trong phòng Vệ Chiến đâu, Vệ Chiến cũng không lảng tránh hắn, trực tiếp mở túi ra, bên trong bất quá là vài bộ quần áo cũ, Vệ Chiến cầm lên xiêm y, một phong thư thật dày từ bên trong rớt ra, Vệ Kích nhặt lên vừa thấy, không khỏi hoảng sợ.
Trong phong thư là một chồng ngân phiếu, Vệ Kích nhìn lướt qua, cư nhiên lại có hơn hai vạn hai!
Bên trong còn có một phong thư ngắn, là Vệ Minh cao thấp chuẩn bị, dặn dò Vệ Chiến lấy cầu tấn chức.
Vệ Minh ở nơi xa, tin tức không linh thông bằng trong kinh thành, còn không biết chuyện Vệ Chiến đã làm phò mã, Vệ Chiến Vệ Kích hai huynh đệ nhìn một xáp ngân phiếu này trong lòng không khỏi suy nghĩ, từ lúc Vệ Minh đi Nhâm Thượng, riêng bạc đưa về nhà đã có bao nhiêu?
Lại qua tay hai người đưa bạc đến hiếu kính Chử Thiệu Lăng, chỉ là bao nhiêu đó đã khiến Vệ Chiến kinh hãi, hiện tại nhìn lại, không chừng không chỉ là con số này a!
Nguyên bản Vá» Minh liên tiếp gá»i bạc vá» Äã khiến Vá» Chiến thá»±c bất an, hiá»n giá» lại thêm nà y Äó, ngay cả Vá» KÃch cÅ©ng nhìn ra chuyá»n.
TÃnh tình Vá» Minh hai huynh Äá» vẫn biết Ãt nhiá»u, Vá» Chiến nghÄ© qua lấy ngân phiếu khác tìm phong thÆ° bá» và o, lại bá» thêm má»t Ãt từ ngân phiếu Chá» Thiá»u LÄng cấp, Vá» Chiến Äem toà n bá» giao cho Vá» KÃch, khiến hắn cần phải là m cho Chá» Thiá»u LÄng nháºn lấy.
Vá» Minh Äi Nhâm Thượng má»i có ná»a nÄm liá»n tham nà y Äó, Vá» Chiến cùng Vá» KÃch Äá»u có chút luá»ng cuá»ng.
Hiá»n giá» biá»n pháp duy nhất là Äem bạc hiếu kÃnh cho Chá» Thiá»u LÄng, cấp trên của Vá» Minh là thủ hạ Chá» Thiá»u LÄng, trÆ°á»c tiên cùng Chá» Thiá»u LÄng nói nói má»t chút, nếu ngà y sau xảy ra chuyá»n, van cầu Chá» Thiá»u LÄng không chừng có thá» giúp Vá» Minh giữ lại má»t cái mạng.
Vá» KÃch Äem vá»n riêng Chá» Thiá»u LÄng cho toà n bá» lấy ra, hai huynh Äá» tá»ng cá»ng có nÄm vạn hai, toà n bá» Äá» Vá» KÃch mang và o cung.
Vá» KÃch cầm má»t bao bạc phá»ng tay không biết là m nhÆ° thế nà o cho phải, trong lòng lại lo lắng phụ thân vá» sau gặp chuyá»n không may, lại Äá»i vá»i sá»± trá»ng dụng của Chá» Thiá»u LÄng cảm thấy há» thẹn, trong nhà mình xảy ra loại sá»± tình nà y lại là m Chá» Thiá»u LÄng khó xá», Vá» KÃch sá»t ruá»t không bình tÄ©nh Äược, cá» tình hôm Äó Chá» Thiá»u LÄng lại thá»±c báºn rá»n, ngá» thiá»n Äã không trá» vá», ngay cả bữa tá»i cÅ©ng không thấy thân ảnh hắn, thẳng Äến giá» Tuất Äã Äiá»m Äoà n ngÆ°á»i Chá» Thiá»u LÄng má»i trá» vá».
Hôm nay Chá» Thiá»u LÄng Äã Äem viá»c á» Há» bá» thanh lý Äại khái, trong lòng rất thÆ° thả, thấy Vá» KÃch an an á»n á»n trá» lại sắc mặt cà ng tá»t, cÆ°á»i khẽ: âTa vá» trá» , Äã Än chÆ°a?â
Trong lòng Vá» KÃch có viá»c, ngá» thiá»n vãn thiá»n Äá»u chÆ°a Än bao nhiêu, thấy Chá» Thiá»u LÄng há»i cÅ©ng chá» lung tung gáºt Äầu, do dá»± má»t lát má»i nói: âÄiá»n hạ, thần có chuyá»n quan trá»ngâ¦.â
Chá» Thiá»u LÄng cảm thấy buá»n cÆ°á»i, Vá» KÃch có âchuyá»n quan trá»ngâ Äâu, Chá» Thiá»u LÄng Äá» ngÆ°á»i xung quanh lui ra, chÃnh mình lôi kéo Vá» KÃch và o trong tẩm thất, cÆ°á»i khẽ: âCó chuyá»n gì, hôn sá»± của ca ca ngÆ°Æ¡i sao?â
Vá» KÃch lắc Äầu, còn chÆ°a nói gì gÆ°Æ¡ng mặt Äã quẫn bách Äến Äá» lên, do dá»± má»t lúc lâu, quỳ xuá»ng nói: âThần thay gia phụ Äến Äiá»n hạ thá»nh tá»i, gia phụ, hắnâ¦.â
Chá» Thiá»u LÄng báºt cÆ°á»i: âLà m sao váºy, Äứng lên, chuyá»n gì mà lại nhÆ° thế, cháºm rãi nói cho taâ¦.â
Vá» KÃch Äem bạc Äã chuẩn bá» tá»t ÄÆ°a cho Chá» Thiá»u LÄng, Äem suy nghÄ© má»t ngà y Äá»u nói vá»i hắn, cuá»i cùng Äá» há»c mắt, giá»ng nói khà n khan: âGia phụ cô phụ tâm trá»ng dụng của Äiá»n hạ, còn thá»nh Äiá»n hạ⦠thu há»i chức quan của gia phụ, Äá» hắn hảo hảo an dưỡng tuá»i già .â
Vá» Minh có thá» bình an á» trong nhà , Vá» KÃch cùng Vá» Chiến Äã rất thoả mãn.
Chá» Thiá»u LÄng nhìn bá» dáng lo sợ bất an của Vá» KÃch cÆ°á»i khẽ, Äem ngÆ°á»i ôm và o trong ngá»±c, nhẹ giá»ng dá» dà nh: âTháºt Äem VÆ°Æ¡ng gia ngÆ°Æ¡i trá» thà nh ngÆ°á»i mù? Phụ thân ngÆ°Æ¡i á» Nhâm Thượng là m cái gì, ta sẽ không biết sao?â
Vá» KÃch sá»ng sá»t, Chá» Thiá»u LÄng Äã biết cả sao?
Chá» Thiá»u LÄng ôm lấy Vá» KÃch, á» mi tâm hắn hôn hôn, nói: âTrong lòng ta Äá»u có tÃnh toán, tuần phủ phÃa trên phụ thân ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i của ta, nà y Äó ta Äã sá»m biết, những cái gì thiếu hụt thiếu hụt Äã sá»m Äiá»n Äủ, là m sao còn chá» Äến hai huynh Äá» các ngÆ°Æ¡i ÄÆ°a Äến?â
Vá» KÃch nghẹn há»ng: âVÆ°Æ¡ng gia, vẫn luôn giúp Äỡ gia phụ che giấu?â
Chá» Thiá»u LÄng chá» cÆ°á»i không nói, ánh mắt Vá» KÃch Äá» há»ng, nÆ°á»c mắt láºp tức Äi ra.
âKhóc cái gì⦠cà ng lá»n cà ng không có tiá»n Äá».â Chá» Thiá»u LÄng ôm Vá» KÃch và o trong ngá»±c, không Äà nh lòng nhìn Vá» KÃch cảm kÃch mà xấu há», ai cÅ©ng không biết, Vá» Minh có thá» bá»n phÃa vÆ¡ vét của cải, sau lÆ°ng Chá» Thiá»u LÄng Äã trợ lá»±c má»t phen.
Vá» KÃch cùng Vá» Chiến vẫn còn rất trẻ, không hiá»u miêu ná» trên quan trÆ°á»ng, dá»±a và o má»t cái phủ trá» nho nhá» nhÆ° Vá» Minh, nếu Äá»u có thá» tham nà y Äó nhÆ° váºy, thiên hạ nà y có lẽ Äã sá»m bá» tham quan ép khô.
Bắt Äầu từ khi Vá» Minh Äi Äến Nhâm Thượng, thủ hạ Chá» Thiá»u LÄng Äã cháºm rãi, dẫn Vá» Minh và o cái bẫy mà hắn Äã thiết kế từ trÆ°á»c, hiá»n giá» Vá» KÃch kinh há»n táng Äảm nhìn tham ngân, bất quá là má»t Ãt tà i sản riêng của Chá» Thiá»u LÄng thôi.
Lúc trÆ°á»c chuyá»n xảy ra Äã khiến Chá» Thiá»u LÄng Äá» phòng Äiá»m nà y của Vá» Minh, thay vì Äá» cho Vá» Minh á» Nhâm Thượng bá»n phÃa vÆ¡ vét tà i sản phá huá»· Äại sá»± lại là m phiá»n hà Vá» KÃch, không bằng Chá» Thiá»u LÄng chÃnh mình thiết má»t cái cục, là m ra biá»u hiá»n giả dá»i cho Vá» Minh tiến và o Äi, mặc hắn tÆ°á»ng tham là m sao thì tham.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên trong Äó còn có mục ÄÃch Chá» Thiá»u LÄng giấu diếm không nói ra, nhÆ° váºy không chá» bảo toà n Vá» Minh, cÅ©ng khiến cho Vá» Chiến cùng Vá» KÃch cà ng má»t má»±c khÄng khÄng vá»i mình không phải sao, dù sao hiá»n tại nắm quyá»n sinh sát lão tá» nhà ngÆ°á»i ta trong lòng bà n tay Äâu.
Có thá» là m cho Vá» KÃch cảm kÃch lại xấu há» nhÆ° váºy, cảm giác cÅ©ng không tá» lắm, bất quá nhìn hắn bá» doạ thà nh nhÆ° váºy, Chá» Thiá»u LÄng vẫn cảm thấy Äau lòng.
Chá» Thiá»u LÄng lấy qua khÄn lụa vá»i lau mặt cho Vá» KÃch, nhá»n không Äược trêu Äùa: âNga, ngÆ°á»i lá»n bao nhiêu mà còn yêu khóc, hoặc là theo ta là m nÅ©ng Äâu? Ãn?â
Vá» KÃch Äá» mặt,, lắc lắc Äầu, hai ngà y nà y trong lòng hắn chuyá»n chuyá»n rất nhiá»u, hiá»n giá» biết Äược Chá» Thiá»u LÄng Äã sá»m chuẩn bá» tá»t má»i viá»c, trong lòng vừa cảm kÃch vừa khó chá»u, nhá»n không Äược ôm sát và o Chá» Thiá»u LÄng, Äem mặt chôn á» hõm vai hắn, rõ rà ng không muá»n khóc, vừa lên tiếng vẫn là nghẹn ngà o: âÄiá»n hạ quá tá»t vá»i thần, thần há» thẹn trong lòng⦠Äiá»n hạâ¦.â
Chá» Thiá»u LÄng bá» má»t tiếng gá»i âÄiá»n hạâ bảy phần thẹn thùng hai phần á»· lại má»t phần uá»· khuất của Vá» KÃch là m cho tâm Äá»u má»m nhÅ©n, Chá» Thiá»u LÄng Äem âm u trong lòng Äá»u che Äi, ôn nhu an ủi Vá» KÃch, hÆ°á»ng thụ Vá» KÃch toà n bá» á»· lại.