“Nữ nhi Lăng gia không thích hợp?” Thái hậu cầm một tờ danh thiếp trong tay, nghe hoàng đế nói không thể tin được, “Phủ Tử Quân Hầu nữ nhi như thế nào lại không thích hợp? Lăng Vân năm nay mười ba, vừa đến tuổi, cũng tương đương Lăng nhi, lại là người quen cũ, như thế nào liền không thích hợp?”
Hoàng đế cười cười, trấn an nói: “Nha đầu kia tuổi hơi nhỏ chút, vả lại ma ma đi nhìn trở về nói thân mình nàng có chút đơn bạc, nhìn qua không giống tốt sinh, chính phi của Lăng nhi, tự nhiên phải tuyển người có phúc tướng mới tốt, cưới chính phi sau lập tức liền muốn nạp trắc phi, chẳng lẽ mẫu hậu muốn trưởng tử của Lăng nhi do trắc phi hạ sinh? Trưởng tử không phải con trai trưởng tiền triều cũng có ví dụ, thực không phải việc tốt a.”
Thái hậu nghe vậy cũng không nói, lại đem danh thiếp trong tay nhất nhất nhìn một lần, một lúc lâu thở dài: “Đầu tiên là khiến ai gia chọn, ai gia xem trọng lại không trúng ý ngươi….”
“Hôn sự của Lăng nhi, nhi tử chỉ có thể thương nghị cùng mẫu hậu.” Hoàng đế cũng biết mtộ cửa khó qua nhất chính là Thái hậu, chậm rãi nói, “Cũng không thiếu nữ nhi tốt, tổng yếu phải tuyển tốt nhất cho Lăng nhi.”
Trong lòng Thái hậu đã sớm nhìn trúng Lăng Vân, nữ nhi nhà khác làm sao còn có thể nhìn xem, lật đến lật đi cũng không có chủ ý gì, Lệ phi đứng hầu một bên nở nụ cười, nói: “Thứ thần thiếp lắm miệng, nếu Thái hậu thích Lăng cô nương, sao không đem cô nương này triệu tiến cung tận mắt nhìn xem? Đơn bạc phúc mỏng, rốt cuộc chỉ mà những ma ma nói, chúng ta ai cũng chưa thấy qua, không phải Thái hậu tự mình nhìn xem là được?”
Thái hậu tuy rằng chán ghét Lệ phi, nhưng những lời nói này vẫn nói được đúng ý nàng, gật đầu nói: “Lệ phi nói đúng, ai gia còn phải chính mình nhìn mới được, hoàng đế….” Thái hậu nhìn về phía hoàng đế, trong lòng hoàng đế một trận phiền muộn, Lệ phi tại sao nhiều lời, lại thêm phiền toái!
Lệ phi nhìn ra sắc mặt hoàng đế không tốt, chỉ làm bộ như không biết, tiếp cười nói: “Nhưng muốn triệu đơn độc một vị cô nương đến…. chỉ sợ không ổn, thái hậu nhìn trúng liền hoàn hảo, nếu nhìn không trúng, không đến mức để cho người khác nhàn ngôn toái ngữ, khiến về sau làm mai cho Lăng cô nương cũng vô ích, sắp đến là lễ thêu cầu Chức Nữ, năm rồi Thái hậu ban cho thiên kim các phủ kim kéo, tơ vàng, chỉ bạc, gấm vóc, năm nay sao Thái hậu không đem tất cả thiên kim đều triệu tiến cung? Chỉ nói là thưởng đồ vật lễ thêu cầu Chức Nữ cho các nàng, lại lưu các cô nương ở lại cung trò chuyện, đến lúc đó chẳng phải Thái hậu muốn nhìn bao nhiêu cũng được? Vừa lúc cũng hiểu rõ phẩm hạnh các cô nương.”
Thái hậu liên tục gật đầu, cười nói: “Đúng là, đúng là, hoàng đế, liền như thế đi.”
Hoàng đế không còn cách nào, Lệ phi nói hợp tình hợp lý, cũng không thế nào bác bỏ được, chỉ phải cười gật đầu: “Nếu mẫu hậu thích, vậy cứ theo ý mẫu hậu đi.”
Hoàng đế còn có chính vụ, không tiện ngồi lâu, nói trong chốc lát liền đứng dậy, Lệ phi vội vàng đi theo, cười khẽ: “Nhà mẹ đẻ thần thiếp hôm qua mấy nhánh sơn tham tốt nhất vào cung, thần thiếp nghĩ một lúc nữa đôn canh gà, buổi tối đưa đến Thừa Càn cung, Hoàng thượng trước khi phê sổ con liền dùng bồi bổ?”
Hoàng đế còn phiền muộn chuyện vừa rồi, nhìn người vừa ra chủ ý Lệ phi đương nhiên không mấy hòa nhã, thản nhiên nói: “Không cần, trẫm không khẩu vị.”
Mặt Lệ phi cứng ngắc, chỉ phải cười nói: “Là, thần thiếp biết.”
Nhìn thánh giá đi xa, Lệ phi nhẹ nhàng thở ra, chỉ mong mưu kế của Chử Thiệu Nguyễn hữu dụng, không làm cho nàng uổng công phạm vào thánh nộ.
Thất xảo ngày ấy Thái hậu quả nhiên đem nhóm nữ hài nhi đều triệu tiến cung, trong Từ An điện vô cùng náo nhiệt, tụ tập mười mấy nữ hài trẻ tuổi, những phi tần cùng các nữ hài có quan hệ họ hàng cũng không cần mời đã sớm đến, hiện giờ Chử Thiệu Lăng đang thực nổi bật, hơn một nửa hậu cung phi tần đã tưởng đáp lên thuyền hắn.
Thái hậu trước tiên đem Lăng Vân gọi vào nhìn kỹ, nhan sắc Lăng Vân vô cùng xinh đẹp, một thân áo hoa màu lục nhạt có cổ tay rộng, phía dưới mặc quần lụa mỏng, trên cổ tay oánh nhuận vòng thủy sắc, cùng với vòng cổ vàng ròng nạm ngọc, trên đầu không mang nhiều trang sức, chỉ có vài hạt trân châu ẩn hiện trong làn tóc, này một thân xuyên đến hoàn mỹ, không cố sức mang vàng mang bạc, mỗi thứ lại là trân bảo, hiện đến cả người càng tao nhã.
Thái hậu nhìn tiểu cô nương cười sung sướng, nói: “Thật giống nương ngươi như đúc, nhìn xem, lớn lên nhiều xinh đẹp….” Trong lòng Thái hậu lại không khỏi thở dài, diện mạo Lăng Vân tuy rằng rất tốt, nhưng thân mình quả thật có chút đơn bạc, gầy yếu có thừa trung khí không đủ, không giống như có phúc.
Lăng Vân nghe Thái hậu khen cũng không có nhiều thụ sủng nhược kinh, hàm tiếu cúi đầu: “Thái hậu nương nương quá khen, thần nữ không đảm đương nổi.” Lại rất ổn trọng hào phóng, Thái hậu lại càng thêm tiếc hận, đáng tiếc, ngoại hình cùng tính tình đều thật xứng đôi Chử Thiệu Lăng.
Thái hậu giúp Chử Thiệu Lăng tuyển phi cũng không cần diện mạo nhiều tuyệt sắc, chỉ cần xuất thân tốt, tướng mạo không có gì trở ngại, nhân phẩm tính tình tốt, thân mình cũng phải tốt hơn, có Lăng hoàng hậu làm ví dụ phía trước, Thái hậu dù thế nào cũng muốn giúp Chử Thiệu Lăng tuyển người thân mình rắn chắc một ít.
Thái hậu thưởng tọa, đem Lăng Vân giữ bên người, cười khẽ: “Trong cung tịch mịch, ai gia nghĩ đến lễ thêu cầu Chức Nữ, gọi các ngươi đến cho thêm phần náo nhiệt, năm rồi ai gia thưởng vài thứ, các ngươi lại ở nhà dập đầu lĩnh ân rất giống đem lên hương án tế, chung quy không có ý nghĩa.”
Thái hậu sai người đem đồ vật cấp các tiểu thư lần lượt đưa xuống, mọi người tạ thưởng, Thái hậu cười cười lại sai người ban thưởng trà ban thưởng trái cây, khiến đại gia không cần câu nệ, Thái hậu mình mọi người, trong lòng yên lặng đáng giá, Lăng Vân không thể suy nghĩ, thân mình này thật sự không được, chống đỡ không được trong cung lại phí thời gian, tiểu nữ nhi của Kỳ Trân trưởng công chúa nhìn qua ngược lại khỏe mạnh, nhưng tướng mạo lại không xuất sắc, bôi nhọ Chử Thiệu Lăng, trưởng nữ nhà Lễ bộ Thượng thư bộ dạng lại tốt, những cử chỉ lại không đủ đoan trang, không thể đảm đương chính phi….
Trong lòng Thái hậu không quá vừa lòng, quay đầu lại nhìn thấy nữ nhi Chân Tư của Chân gia ngồi bên cạnh Lệ phi, nàng khẽ nhíu mày, Chân Tư lớn lên không quá giống Lệ phi, nhưng cũng là mỹ nhân, thoạt nhìn nõn nà, một đầu tóc đen như lụa, nhưng mi gian không có loại toan tính như Lệ phi, cúi đầu lẳng lặng ngồi, dáng người nhìn qua không tồi, sắc mặt hồng nhuận, nhìn được sức khỏe rất tốt, lúc tiếp nhận phụng trà lộ ra bàn tay nhỏ trắng nõn, cử chỉ khi thưởng trà cũng xem như đoan trang, như vậy nhìn ngược lại Chân Tư tứ giác câu toàn, chính là… Thái hậu âm thầm thở dài, đáng tiếc, sinh ra ở Chân gia, dù tốt cũng vô dụng.
Lệ phi nhìn những nữ hài trong phòng cũng thầm vui sướng, bất luận thế nào, đơn độc nhìn xem, ai đánh giá cũng phải nói Chân Tư là tốt nhất, Lệ phi nhìn kỹ trang phục Chân Tư, mỗi một thứ đều là Lệ phi tự mình chuẩn bị, tuyệt đối có thể vừa mắt Thái hậu.
Nên nhìn đều nhìn, trong lòng Thái hậu không quá vừa ý, lại vẫn cười vui vẻ ban thưởng một phen, lại hảo hảo đưa trở về. Chỉ có Lệ phi thỉnh ân Thái hậu muốn xin Chân Tư ở lại cung vài ngày, trong lòng Thái hậu phiền muộn, không muốn để ý đến nàng, gật đầu đáp ứng, Lệ phi vội lôi kéo Chân Tư tạ ơn. Bạn đang
Lá» phi ÄÆ°a Chân TÆ° trá» vá» Lân Chá» cung, lôi kéo nà ng nói má»t lát tình hình, lại Äem sá» thÃch của Thái háºu tinh tế thuáºt lại, cuá»i cùng nhẹ giá»ng cÆ°á»i nói: âÄứa nhá» ngoan, trong các nữ hà i ngÆ°Æ¡i phát triá»n tá»t nhất, yên tâm Äi, chá» cần là m theo lá»i cô nói, Thái háºu tất nhiên sẽ thÃch ngÆ°Æ¡i.â
Chân TÆ° cúi Äầu, nhÆ° trÆ°á»c yên lặng, Lá» phi nói cái gì nà ng nghe cái gì, không trả lá»i, Lá» phi chá» cho là nà ng e lá», cÆ°á»i khẽ: âÄại hoà ng tá» xuất cung Äi hà nh cung má»t Äoạn thá»i gian má»i trá» vá».â Vừa lúc tiá»n cho mình Äá»ng thủ, trong lòng Lá» phi âm thầm tÃnh toán, nhất Äá»nh phải Äem chuyá»n chung thân của Chá» Thiá»u LÄng Äá»nh ra Äến trÆ°á»c khi hắn trá» vá».
Trong Từ An Äiá»n Thái háºu lẳng lặng nhìn danh thiếp các tiá»u thÆ°, trong lòng lại không có chủ ý, má»i ngÆ°á»i Äá»u không tá»i, nhÆ°ng má»i ngÆ°á»i cÅ©ng Äá»u có chá» không hợp tâm ý nà ng, bữa trÆ°a vừa qua hoà ng Äế liá»n Äến, sau khi biết Thái háºu không vừa ý LÄng Vân thân mình suy yếu liá»n thá» ra má»t hÆ¡i, cÆ°á»i nói: âNhi tá» cÅ©ng lo lắng Äiá»m nà y, may mắn còn nhiá»u nữ nhi nhÆ° váºy, mẫu háºu lại chá»n là Äược.â
Thái háºu thá» dà i: âAi cÅ©ng không tá»tâ¦.â
Hoà ng Äế láºt danh thiếp, nói: âNữ nhi Kỳ Trân trÆ°á»ng công chúa không tá»t sao? Con của công chúa cùng VÄ©nh Äá»nh hầu, thân pháºn nà y cÅ©ng xứng Äôi LÄng nhi.â
Thái háºu lắc Äầu: âHoà ng Äế không nhìn thấy, diá»n mạo không tá»t.â Kỳ Trân trÆ°á»ng công chúa không phải con ruá»t của Thái háºu, Thái háºu cÅ©ng không quá thÃch Äứa con nà y, lại nói VÄ©nh Äá»nh hầu không có thá»±c quyá»n, không thá» giúp Äỡ cho Chá» Thiá»u LÄng, ÄÆ°Æ¡ng nhiên những Äiá»u nà y không thá» cùng hoà ng Äế nói thẳng.
Chá» cần Thái háºu không chá»n LÄng Vân là Äược, là ngÆ°á»i khác hoà ng Äế cÅ©ng không ÄỠý, hoà ng Äế bá»ng nhiên nhá» Äến hôm qua Lá» phi lén lút cùng mình nói, nếu quyết Äá»nh không Äược không bằng Äem bát tá»± nữ hà i giao cho Khâm Thiên giám, xem ai bát tá»± cùng Chá» Thiá»u LÄng phù hợp nhất liá»n chá»n ai, biá»n pháp tá»t nhÆ° thế, hoà ng Äế cÆ°á»i nói cho Thái háºu, Thái háºu chá»n không Äược, nghÄ© nghÄ© gáºt Äầu: âKhiến ngÆ°á»i của Khâm Thiên giám nhìn xem Äi, cÅ©ng là , dù sao cÅ©ng phải tìm cho LÄng nhi ngÆ°á»i có bát tá»± tá»t.â
Lân Chá» cung bên kia chá» cần ná»a canh giá» liá»n nháºn Äược tin, Lá» phi cuá»i cùng yên tâm, Chá» Thiá»u Nguyá» n cÅ©ng tại Lân Chá» cung, nghe váºy thá» ra má»t hÆ¡i, cÆ°á»i nói: âMẫu phi yên tâm, bên Khâm Thiên giám nhi tá» Äã chuẩn bá» thá»a Äáng, tuyá»t Äá»i không xảy ra viá»c gì.â
Lá» phi gáºt Äầu, tá»±a há» Äã nhìn thấy Äược bá» dạng giáºn Äến khó thá» của Chá» Thiá»u LÄng sau khi biết tin, nhá»n không Äược cÆ°á»i ra tiếng, châm chá»c: âÄem TÆ° nha Äầu cho hắn là tiá»n nghi hắn, ta ngược lại muá»n nhìn, chá» Äến Äại hoà ng tá» cÆ°á»i nữ nhi nhà chúng ta, phủ Tá» Quân Hầu còn có thá» giúp hắn nhÆ° bây giá» hay không, ha hảâ¦.â
So vá»i trong cung náo nhiá»t, Thiên Thá» hà nh cung an tÄ©nh tÆ°á»ng cùng hÆ¡n rất nhiá»u, Äêm Thất Tá»ch Chá» Thiá»u LÄng sai ngÆ°á»i Äem TrÃch Tinh lâu trong hà nh cung thu tháºp sạch sẽ, trên Äà i cao bá» trà má»t bá» gia cụ lê hoa mà u và ng, bình phong, nhuyá» n tháp, bà n Äá» váºt bát tiên, không gì không có, Chá» Thiá»u LÄng còn phân phó ngÆ°á»i Äem lên má»t bà n các loại Äiá»m tâm cùng trái cây Vá» KÃch thÃch Än.
Lúc Chá» Thiá»u LÄng cùng Vá» KÃch dùng qua bữa tá»i, cung nhân Äã thu tháºp xong lui xuá»ng, Vá» KÃch nhìn nÆ¡i nà y Äược bá» trà kỹ cà ng nhÆ° váºy cÅ©ng biết nhất Äá»nh là do Chá» Thiá»u LÄng phân phó, trong lòng ấm áp, Äi Äến trÆ°á»c bà n giúp Chá» Thiá»u LÄng lá»t hạt thông, Chá» Thiá»u LÄng Äi Äến cùng hắn Än má»t lát, cÆ°á»i cÆ°á»i: âKhông phải cho ngÆ°Æ¡i Äến Än, Äếnâ¦.â
Chá» Thiá»u LÄng lôi kéo Vá» KÃch nằm lên tháp quý phi, cÆ°á»i khẽ: âNhìn bầu trá»i.â
Lúc nà y là giá» Tuất canh ba, bóng Äêm trà n ngáºp không trung, sắc trá»i hôm nay rất tá»t, ánh sao lấp lánh, ngân hà kéo dà i từ nam Äến bắc cắt ngang bầu trá»i Äêm xanh thẫm, dá»t thà nh má»t dải sáng mà u bạc, Äã lâu rá»i Vá» KÃch không nhìn qua bầu trá»i Äem nhÆ° váºy, Äôi mắt Äen tá»a ánh sáng rạng rỡ, ná» nụ cÆ°á»i: âXinh Äẹp, kia là sao NgÆ°u Lang, trong hai Äòn gánh bên cạnh là hà i tá».â
Chá» Thiá»u LÄng gáºt Äầu cÆ°á»i khẽ: âBên kiaâ¦.. kia, là sao Chức Nữ.â
Vá» KÃch gáºt Äầu, hai ngÆ°á»i nằm nhÆ° váºy trên Äà i cao, giá»ng nhÆ° chÃnh mình cÅ©ng bỠánh sao vây quanh, không biết là bá» cảnh Äẹp bao la hùng vÄ© xung quanh mê hoặc, hay là ngÆ°á»i trÆ°á»c mắt mê hoặc, khó Äược, Vá» KÃch quay Äầu chủ Äá»ng hôn lên khuôn mặt nghiêng nghiêng của Chá» Thiá»u LÄng, nhá» giá»ng nói: âCám Æ¡n Äiá»n hạ.â Không có ngÆ°á»i xem trá»ng má»t Vá» KÃch nho nhá», chá» có Chá» Thiá»u LÄng, Äem hắn Äau nhÆ° bảo bá»i.
Chá» Thiá»u LÄng cÆ°á»i khẽ, nghiêng thân mình ôm lấy Vá» KÃch hôn môi.
Hoàng đế cười cười, trấn an nói: “Nha đầu kia tuổi hơi nhỏ chút, vả lại ma ma đi nhìn trở về nói thân mình nàng có chút đơn bạc, nhìn qua không giống tốt sinh, chính phi của Lăng nhi, tự nhiên phải tuyển người có phúc tướng mới tốt, cưới chính phi sau lập tức liền muốn nạp trắc phi, chẳng lẽ mẫu hậu muốn trưởng tử của Lăng nhi do trắc phi hạ sinh? Trưởng tử không phải con trai trưởng tiền triều cũng có ví dụ, thực không phải việc tốt a.”
Thái hậu nghe vậy cũng không nói, lại đem danh thiếp trong tay nhất nhất nhìn một lần, một lúc lâu thở dài: “Đầu tiên là khiến ai gia chọn, ai gia xem trọng lại không trúng ý ngươi….”
“Hôn sự của Lăng nhi, nhi tử chỉ có thể thương nghị cùng mẫu hậu.” Hoàng đế cũng biết mtộ cửa khó qua nhất chính là Thái hậu, chậm rãi nói, “Cũng không thiếu nữ nhi tốt, tổng yếu phải tuyển tốt nhất cho Lăng nhi.”
Trong lòng Thái hậu đã sớm nhìn trúng Lăng Vân, nữ nhi nhà khác làm sao còn có thể nhìn xem, lật đến lật đi cũng không có chủ ý gì, Lệ phi đứng hầu một bên nở nụ cười, nói: “Thứ thần thiếp lắm miệng, nếu Thái hậu thích Lăng cô nương, sao không đem cô nương này triệu tiến cung tận mắt nhìn xem? Đơn bạc phúc mỏng, rốt cuộc chỉ mà những ma ma nói, chúng ta ai cũng chưa thấy qua, không phải Thái hậu tự mình nhìn xem là được?”
Thái hậu tuy rằng chán ghét Lệ phi, nhưng những lời nói này vẫn nói được đúng ý nàng, gật đầu nói: “Lệ phi nói đúng, ai gia còn phải chính mình nhìn mới được, hoàng đế….” Thái hậu nhìn về phía hoàng đế, trong lòng hoàng đế một trận phiền muộn, Lệ phi tại sao nhiều lời, lại thêm phiền toái!
Lệ phi nhìn ra sắc mặt hoàng đế không tốt, chỉ làm bộ như không biết, tiếp cười nói: “Nhưng muốn triệu đơn độc một vị cô nương đến…. chỉ sợ không ổn, thái hậu nhìn trúng liền hoàn hảo, nếu nhìn không trúng, không đến mức để cho người khác nhàn ngôn toái ngữ, khiến về sau làm mai cho Lăng cô nương cũng vô ích, sắp đến là lễ thêu cầu Chức Nữ, năm rồi Thái hậu ban cho thiên kim các phủ kim kéo, tơ vàng, chỉ bạc, gấm vóc, năm nay sao Thái hậu không đem tất cả thiên kim đều triệu tiến cung? Chỉ nói là thưởng đồ vật lễ thêu cầu Chức Nữ cho các nàng, lại lưu các cô nương ở lại cung trò chuyện, đến lúc đó chẳng phải Thái hậu muốn nhìn bao nhiêu cũng được? Vừa lúc cũng hiểu rõ phẩm hạnh các cô nương.”
Thái hậu liên tục gật đầu, cười nói: “Đúng là, đúng là, hoàng đế, liền như thế đi.”
Hoàng đế không còn cách nào, Lệ phi nói hợp tình hợp lý, cũng không thế nào bác bỏ được, chỉ phải cười gật đầu: “Nếu mẫu hậu thích, vậy cứ theo ý mẫu hậu đi.”
Hoàng đế còn có chính vụ, không tiện ngồi lâu, nói trong chốc lát liền đứng dậy, Lệ phi vội vàng đi theo, cười khẽ: “Nhà mẹ đẻ thần thiếp hôm qua mấy nhánh sơn tham tốt nhất vào cung, thần thiếp nghĩ một lúc nữa đôn canh gà, buổi tối đưa đến Thừa Càn cung, Hoàng thượng trước khi phê sổ con liền dùng bồi bổ?”
Hoàng đế còn phiền muộn chuyện vừa rồi, nhìn người vừa ra chủ ý Lệ phi đương nhiên không mấy hòa nhã, thản nhiên nói: “Không cần, trẫm không khẩu vị.”
Mặt Lệ phi cứng ngắc, chỉ phải cười nói: “Là, thần thiếp biết.”
Nhìn thánh giá đi xa, Lệ phi nhẹ nhàng thở ra, chỉ mong mưu kế của Chử Thiệu Nguyễn hữu dụng, không làm cho nàng uổng công phạm vào thánh nộ.
Thất xảo ngày ấy Thái hậu quả nhiên đem nhóm nữ hài nhi đều triệu tiến cung, trong Từ An điện vô cùng náo nhiệt, tụ tập mười mấy nữ hài trẻ tuổi, những phi tần cùng các nữ hài có quan hệ họ hàng cũng không cần mời đã sớm đến, hiện giờ Chử Thiệu Lăng đang thực nổi bật, hơn một nửa hậu cung phi tần đã tưởng đáp lên thuyền hắn.
Thái hậu trước tiên đem Lăng Vân gọi vào nhìn kỹ, nhan sắc Lăng Vân vô cùng xinh đẹp, một thân áo hoa màu lục nhạt có cổ tay rộng, phía dưới mặc quần lụa mỏng, trên cổ tay oánh nhuận vòng thủy sắc, cùng với vòng cổ vàng ròng nạm ngọc, trên đầu không mang nhiều trang sức, chỉ có vài hạt trân châu ẩn hiện trong làn tóc, này một thân xuyên đến hoàn mỹ, không cố sức mang vàng mang bạc, mỗi thứ lại là trân bảo, hiện đến cả người càng tao nhã.
Thái hậu nhìn tiểu cô nương cười sung sướng, nói: “Thật giống nương ngươi như đúc, nhìn xem, lớn lên nhiều xinh đẹp….” Trong lòng Thái hậu lại không khỏi thở dài, diện mạo Lăng Vân tuy rằng rất tốt, nhưng thân mình quả thật có chút đơn bạc, gầy yếu có thừa trung khí không đủ, không giống như có phúc.
Lăng Vân nghe Thái hậu khen cũng không có nhiều thụ sủng nhược kinh, hàm tiếu cúi đầu: “Thái hậu nương nương quá khen, thần nữ không đảm đương nổi.” Lại rất ổn trọng hào phóng, Thái hậu lại càng thêm tiếc hận, đáng tiếc, ngoại hình cùng tính tình đều thật xứng đôi Chử Thiệu Lăng.
Thái hậu giúp Chử Thiệu Lăng tuyển phi cũng không cần diện mạo nhiều tuyệt sắc, chỉ cần xuất thân tốt, tướng mạo không có gì trở ngại, nhân phẩm tính tình tốt, thân mình cũng phải tốt hơn, có Lăng hoàng hậu làm ví dụ phía trước, Thái hậu dù thế nào cũng muốn giúp Chử Thiệu Lăng tuyển người thân mình rắn chắc một ít.
Thái hậu thưởng tọa, đem Lăng Vân giữ bên người, cười khẽ: “Trong cung tịch mịch, ai gia nghĩ đến lễ thêu cầu Chức Nữ, gọi các ngươi đến cho thêm phần náo nhiệt, năm rồi ai gia thưởng vài thứ, các ngươi lại ở nhà dập đầu lĩnh ân rất giống đem lên hương án tế, chung quy không có ý nghĩa.”
Thái hậu sai người đem đồ vật cấp các tiểu thư lần lượt đưa xuống, mọi người tạ thưởng, Thái hậu cười cười lại sai người ban thưởng trà ban thưởng trái cây, khiến đại gia không cần câu nệ, Thái hậu mình mọi người, trong lòng yên lặng đáng giá, Lăng Vân không thể suy nghĩ, thân mình này thật sự không được, chống đỡ không được trong cung lại phí thời gian, tiểu nữ nhi của Kỳ Trân trưởng công chúa nhìn qua ngược lại khỏe mạnh, nhưng tướng mạo lại không xuất sắc, bôi nhọ Chử Thiệu Lăng, trưởng nữ nhà Lễ bộ Thượng thư bộ dạng lại tốt, những cử chỉ lại không đủ đoan trang, không thể đảm đương chính phi….
Trong lòng Thái hậu không quá vừa lòng, quay đầu lại nhìn thấy nữ nhi Chân Tư của Chân gia ngồi bên cạnh Lệ phi, nàng khẽ nhíu mày, Chân Tư lớn lên không quá giống Lệ phi, nhưng cũng là mỹ nhân, thoạt nhìn nõn nà, một đầu tóc đen như lụa, nhưng mi gian không có loại toan tính như Lệ phi, cúi đầu lẳng lặng ngồi, dáng người nhìn qua không tồi, sắc mặt hồng nhuận, nhìn được sức khỏe rất tốt, lúc tiếp nhận phụng trà lộ ra bàn tay nhỏ trắng nõn, cử chỉ khi thưởng trà cũng xem như đoan trang, như vậy nhìn ngược lại Chân Tư tứ giác câu toàn, chính là… Thái hậu âm thầm thở dài, đáng tiếc, sinh ra ở Chân gia, dù tốt cũng vô dụng.
Lệ phi nhìn những nữ hài trong phòng cũng thầm vui sướng, bất luận thế nào, đơn độc nhìn xem, ai đánh giá cũng phải nói Chân Tư là tốt nhất, Lệ phi nhìn kỹ trang phục Chân Tư, mỗi một thứ đều là Lệ phi tự mình chuẩn bị, tuyệt đối có thể vừa mắt Thái hậu.
Nên nhìn đều nhìn, trong lòng Thái hậu không quá vừa ý, lại vẫn cười vui vẻ ban thưởng một phen, lại hảo hảo đưa trở về. Chỉ có Lệ phi thỉnh ân Thái hậu muốn xin Chân Tư ở lại cung vài ngày, trong lòng Thái hậu phiền muộn, không muốn để ý đến nàng, gật đầu đáp ứng, Lệ phi vội lôi kéo Chân Tư tạ ơn. Bạn đang
Lá» phi ÄÆ°a Chân TÆ° trá» vá» Lân Chá» cung, lôi kéo nà ng nói má»t lát tình hình, lại Äem sá» thÃch của Thái háºu tinh tế thuáºt lại, cuá»i cùng nhẹ giá»ng cÆ°á»i nói: âÄứa nhá» ngoan, trong các nữ hà i ngÆ°Æ¡i phát triá»n tá»t nhất, yên tâm Äi, chá» cần là m theo lá»i cô nói, Thái háºu tất nhiên sẽ thÃch ngÆ°Æ¡i.â
Chân TÆ° cúi Äầu, nhÆ° trÆ°á»c yên lặng, Lá» phi nói cái gì nà ng nghe cái gì, không trả lá»i, Lá» phi chá» cho là nà ng e lá», cÆ°á»i khẽ: âÄại hoà ng tá» xuất cung Äi hà nh cung má»t Äoạn thá»i gian má»i trá» vá».â Vừa lúc tiá»n cho mình Äá»ng thủ, trong lòng Lá» phi âm thầm tÃnh toán, nhất Äá»nh phải Äem chuyá»n chung thân của Chá» Thiá»u LÄng Äá»nh ra Äến trÆ°á»c khi hắn trá» vá».
Trong Từ An Äiá»n Thái háºu lẳng lặng nhìn danh thiếp các tiá»u thÆ°, trong lòng lại không có chủ ý, má»i ngÆ°á»i Äá»u không tá»i, nhÆ°ng má»i ngÆ°á»i cÅ©ng Äá»u có chá» không hợp tâm ý nà ng, bữa trÆ°a vừa qua hoà ng Äế liá»n Äến, sau khi biết Thái háºu không vừa ý LÄng Vân thân mình suy yếu liá»n thá» ra má»t hÆ¡i, cÆ°á»i nói: âNhi tá» cÅ©ng lo lắng Äiá»m nà y, may mắn còn nhiá»u nữ nhi nhÆ° váºy, mẫu háºu lại chá»n là Äược.â
Thái háºu thá» dà i: âAi cÅ©ng không tá»tâ¦.â
Hoà ng Äế láºt danh thiếp, nói: âNữ nhi Kỳ Trân trÆ°á»ng công chúa không tá»t sao? Con của công chúa cùng VÄ©nh Äá»nh hầu, thân pháºn nà y cÅ©ng xứng Äôi LÄng nhi.â
Thái háºu lắc Äầu: âHoà ng Äế không nhìn thấy, diá»n mạo không tá»t.â Kỳ Trân trÆ°á»ng công chúa không phải con ruá»t của Thái háºu, Thái háºu cÅ©ng không quá thÃch Äứa con nà y, lại nói VÄ©nh Äá»nh hầu không có thá»±c quyá»n, không thá» giúp Äỡ cho Chá» Thiá»u LÄng, ÄÆ°Æ¡ng nhiên những Äiá»u nà y không thá» cùng hoà ng Äế nói thẳng.
Chá» cần Thái háºu không chá»n LÄng Vân là Äược, là ngÆ°á»i khác hoà ng Äế cÅ©ng không ÄỠý, hoà ng Äế bá»ng nhiên nhá» Äến hôm qua Lá» phi lén lút cùng mình nói, nếu quyết Äá»nh không Äược không bằng Äem bát tá»± nữ hà i giao cho Khâm Thiên giám, xem ai bát tá»± cùng Chá» Thiá»u LÄng phù hợp nhất liá»n chá»n ai, biá»n pháp tá»t nhÆ° thế, hoà ng Äế cÆ°á»i nói cho Thái háºu, Thái háºu chá»n không Äược, nghÄ© nghÄ© gáºt Äầu: âKhiến ngÆ°á»i của Khâm Thiên giám nhìn xem Äi, cÅ©ng là , dù sao cÅ©ng phải tìm cho LÄng nhi ngÆ°á»i có bát tá»± tá»t.â
Lân Chá» cung bên kia chá» cần ná»a canh giá» liá»n nháºn Äược tin, Lá» phi cuá»i cùng yên tâm, Chá» Thiá»u Nguyá» n cÅ©ng tại Lân Chá» cung, nghe váºy thá» ra má»t hÆ¡i, cÆ°á»i nói: âMẫu phi yên tâm, bên Khâm Thiên giám nhi tá» Äã chuẩn bá» thá»a Äáng, tuyá»t Äá»i không xảy ra viá»c gì.â
Lá» phi gáºt Äầu, tá»±a há» Äã nhìn thấy Äược bá» dạng giáºn Äến khó thá» của Chá» Thiá»u LÄng sau khi biết tin, nhá»n không Äược cÆ°á»i ra tiếng, châm chá»c: âÄem TÆ° nha Äầu cho hắn là tiá»n nghi hắn, ta ngược lại muá»n nhìn, chá» Äến Äại hoà ng tá» cÆ°á»i nữ nhi nhà chúng ta, phủ Tá» Quân Hầu còn có thá» giúp hắn nhÆ° bây giá» hay không, ha hảâ¦.â
So vá»i trong cung náo nhiá»t, Thiên Thá» hà nh cung an tÄ©nh tÆ°á»ng cùng hÆ¡n rất nhiá»u, Äêm Thất Tá»ch Chá» Thiá»u LÄng sai ngÆ°á»i Äem TrÃch Tinh lâu trong hà nh cung thu tháºp sạch sẽ, trên Äà i cao bá» trà má»t bá» gia cụ lê hoa mà u và ng, bình phong, nhuyá» n tháp, bà n Äá» váºt bát tiên, không gì không có, Chá» Thiá»u LÄng còn phân phó ngÆ°á»i Äem lên má»t bà n các loại Äiá»m tâm cùng trái cây Vá» KÃch thÃch Än.
Lúc Chá» Thiá»u LÄng cùng Vá» KÃch dùng qua bữa tá»i, cung nhân Äã thu tháºp xong lui xuá»ng, Vá» KÃch nhìn nÆ¡i nà y Äược bá» trà kỹ cà ng nhÆ° váºy cÅ©ng biết nhất Äá»nh là do Chá» Thiá»u LÄng phân phó, trong lòng ấm áp, Äi Äến trÆ°á»c bà n giúp Chá» Thiá»u LÄng lá»t hạt thông, Chá» Thiá»u LÄng Äi Äến cùng hắn Än má»t lát, cÆ°á»i cÆ°á»i: âKhông phải cho ngÆ°Æ¡i Äến Än, Äếnâ¦.â
Chá» Thiá»u LÄng lôi kéo Vá» KÃch nằm lên tháp quý phi, cÆ°á»i khẽ: âNhìn bầu trá»i.â
Lúc nà y là giá» Tuất canh ba, bóng Äêm trà n ngáºp không trung, sắc trá»i hôm nay rất tá»t, ánh sao lấp lánh, ngân hà kéo dà i từ nam Äến bắc cắt ngang bầu trá»i Äêm xanh thẫm, dá»t thà nh má»t dải sáng mà u bạc, Äã lâu rá»i Vá» KÃch không nhìn qua bầu trá»i Äem nhÆ° váºy, Äôi mắt Äen tá»a ánh sáng rạng rỡ, ná» nụ cÆ°á»i: âXinh Äẹp, kia là sao NgÆ°u Lang, trong hai Äòn gánh bên cạnh là hà i tá».â
Chá» Thiá»u LÄng gáºt Äầu cÆ°á»i khẽ: âBên kiaâ¦.. kia, là sao Chức Nữ.â
Vá» KÃch gáºt Äầu, hai ngÆ°á»i nằm nhÆ° váºy trên Äà i cao, giá»ng nhÆ° chÃnh mình cÅ©ng bỠánh sao vây quanh, không biết là bá» cảnh Äẹp bao la hùng vÄ© xung quanh mê hoặc, hay là ngÆ°á»i trÆ°á»c mắt mê hoặc, khó Äược, Vá» KÃch quay Äầu chủ Äá»ng hôn lên khuôn mặt nghiêng nghiêng của Chá» Thiá»u LÄng, nhá» giá»ng nói: âCám Æ¡n Äiá»n hạ.â Không có ngÆ°á»i xem trá»ng má»t Vá» KÃch nho nhá», chá» có Chá» Thiá»u LÄng, Äem hắn Äau nhÆ° bảo bá»i.
Chá» Thiá»u LÄng cÆ°á»i khẽ, nghiêng thân mình ôm lấy Vá» KÃch hôn môi.